Là phụ nữ, mấy ai dám vô tư khởi sự yêu đương khi đã qua rồi cái thời mới lớn tò mò và liều lĩnh…
Yêu đương thì có gì vui!
Thế giới tràn ngập những bản tình ca nồng nàn với lời hát đưa đẩy, mời mọc người ta dấn thân vào cuộc yêu. Nhưng cũng có bao khúc nhạc buồn, thậm chí thê lương, thảm thiết dành cho những trái tim từng đôi lần vụn vỡ. Tình yêu như mật ngọt mà cũng dễ hóa thành trái đắng.
“Yêu là chết ở trong lòng một ít” như thi sĩ Xuân Diệu đã gọi tên ngay khi mở đầu bài thơ có nhan đề chỉ một từ “Yêu” của mình. Bởi vì “mấy khi yêu mà đã chắc được yêu” để rồi ngây dại ôm ấp mối tình đơn phương, chìm đắm trong mỏi mòn hi vọng. Mà yêu đơn phương vẫn còn đỡ sầu bi hơn, nếu so với kẻ đang có đôi có cặp nhưng lòng buồn tủi “cho rất nhiều, song nhận chẳng bao nhiêu”. Cũng như lỡ yêu phải một người thờ ơ, vô tâm thì đâu có gì vui hơn kẻ bị người ta phụ tình.
Yêu chân thành là cho đi mà không cần nhận lại, ai nói thế thì có nghĩa là họ đang tự dối lòng. Lao vào cuộc yêu thì phải mong gặt hái niềm vui, sự sung sướng. Chẳng ai dại gì yêu cho khổ cái thân mình dù đôi khi yêu chỉ để… giết thời gian.
Nên đây đó ta bắt gặp những người đẹp mang vẻ ưu tư, thẫn thờ cả ánh mắt, bờ môi. Ta lại thấy ngày càng nhiều nàng độc thân mãi ngần ngại thả tim vào cõi ái tình. Hồng nhan đa truân, lại càng cảnh giác chuyện yêu.
Không yêu có gì là sướng?
Không cần yêu, đôi khi người ta ở cạnh nhau chỉ để chống bị nỗi cô đơn gặm nhấm, vì con cái, vì danh dự, hay thỏa mãn những nhu cầu nào khác… Nhưng chung sống với người mình không thật sự yêu cũng đâu phải dễ dàng. Vậy thôi ta cứ một mình, chẳng cận kề sẽ không vướng víu.
Yêu người sợ khổ, thì phái đẹp đặc biệt những người phụ nữ trưởng thành lại chuyển sang yêu công việc, yêu spa, yêu shopping và những chuyến xúng xính “check in” vòng quanh thế giới. Như lời một bài ca, mỗi ngày tôi chọn một niềm vui, cũng đủ để yêu cuộc đời thiết tha. Bốn mùa hoa cỏ xoay vòng, nháy mắt là lại cuối tuần, cuối tháng, cuối năm, cuối thập kỷ… ta cứ tự do vui sống mà không cần yêu ai như thế. Ta tự nhủ đấy là mình đang yêu thương chính mình.
Chỉ có điều mỗi lần ngắm chính mình trong gương, ta vẫn thấy thiêu thiếu một điều gì đó. Tưởng tự vui, tự sướng là đủ rồi, mà hình như cần nhiều hơn chính mình để thấy mình hạnh phúc.
——————-
“Phái đẹp sinh ra là để kiếm tìm hạnh phúc giữa ma trận yêu đương đầy mật ngọt lẫn chông gai. Rồi nàng cũng phải yêu thôi, ngay cả khi từng vụn vỡ lỡ lầm, từng bẽ bàng ngộ nhận, từng làm con đò sang ngang rồi bơ vơ chống chếnh chẳng tìm nổi bến bờ…”
——————-
Rồi sẽ phải yêu thôi
Chỉ có con người mới kiếm tìm hạnh phúc. Chỉ có con người mới biết rung động, yêu thương. Không cần yêu, không cần hạnh phúc, nàng có còn muốn là một con người? Tu thành tiên, thành phật, chắc là nàng sẽ đắc đạo sớm thôi, nhưng lúc đó ai dám nghĩ nàng còn là người đàn bà mỗi ngày chọn một niềm vui thú đầy nữ tính.
Sớm muộn gì rồi một người phụ nữ cũng phải nhận ra điều đó. Phái đẹp sinh ra là để kiếm tìm hạnh phúc giữa ma trận yêu đương đầy mật ngọt lẫn chông gai. Rồi nàng cũng phải yêu thôi, ngay cả khi từng vụn vỡ lỡ lầm, từng bẽ bàng ngộ nhận, từng làm con đò sang ngang rồi bơ vơ chống chếnh chẳng tìm nổi bến bờ…
Cuộc sống chính là như thế, muốn hạnh phúc phải ném mình vào cuộc yêu nơi đắng cay đan lẫn ngọt bùi. Trăm ngàn cung bậc cảm xúc đẩy đưa cho ta thấy mình trọn vẹn là mình. Như ai đó nói, chỉ có con người mới biết buồn vui. Như ta nhận ra, chỉ có con người mới biết trăn trở vì yêu.
Sẵn sàng cho một tình yêu
Là phụ nữ, ngại yêu vì sợ mất đi bản thân mình, sợ bị từ chối, sợ thất bại, sợ… tất cả những gì đáng sợ. Điều đáng sợ nhất có lẽ là sợ đi vào vết xe đổ của chính mình.
Khi nhận ra không có gì là mãi mãi, ta làm quen với cuộc sống đơn độc bảo vệ trái tim ta. Nhưng đã nhận ra không có gì là mãi mãi, lẽ nào vẫn trọn kiếp thu mình trong cái tổ kén đan cuộn bởi những vết thương của một thời quá vãng?
Có lẽ bởi vậy mà mới có sự ra đời của website hẹn hò lớn nhất Anh Quốc có tên miền là Loveagain.com và dành cho những người trên 40 tuổi hay vô số những chương trình tạo cầu nối và mai mối khác trên thế giới này. “Love again” là yêu lại, là lại yêu, để những trái tim vốn cảnh giác lâu ngày lại dám quấn mình vào sợi dây ái tình vấn vít. Tuổi trưởng thành rồi, yêu rất khác thời non trẻ. Nếu dám dấn bước yêu đương thêm một lần mà chẳng còn gì e ngại, hẳn là người ta đã rất sẵn sàng.
Và người phụ nữ sẵn sàng yêu lại, lại yêu cũng giống như lúc bước ra khỏi vỏ kén để xòe rộng đôi cánh bướm trưởng thành. Thỏa thích bay lượn giữa tiếng gọi của thiên nhiên, nếu có bão giông, cũng chẳng còn sợ hãi. Bởi dù sao, nàng cũng đã ra khỏi vỏ kén, để trở thành một nàng bướm duyên dáng sống hết mình.
Có thể bạn quan tâm: