Dệt “lá chắn” đau thương - NỮ DOANH NHÂN - BusinessWoman Magazine

Dệt “lá chắn” đau thương

Cuộc sống có những ngày mở ra thiên đường nhưng rồi chợt “đóng sầm” tất cả khiến bạn dường như rơi vào tuyệt vọng. Và đó là điều vốn chẳng thể nào tránh khỏi như việc miễn cưỡng đón nhận cơn lốc với độ nguy hiểm đủ quật ngã bạn. Nhưng đừng quá lo lắng, đâu đó vẫn còn những mầm lá ấp ủ đề kháng tinh thần…

Ví như tâm hồn mỗi chúng ta tựa những chiếc lá đại diện cho ngưỡng cảm xúc với khả năng nhận biết, chịu đựng, đánh giá và kiểm soát trước những biến cố. Từ đó, thấu hiểu mọi cung bậc rõ rệt, dần làm chủ cảm xúc và chế ngự theo tâm hướng tích cực. Thế nên không quá khó để lý giải những khi vui bạn muốn chia sẻ, nhưng lúc buồn chẳng mấy ai can đảm “xếp lá” những trăn trở ấy để người khác thấu nỗi đau. Nhưng dù mỗi chúng ta có những tính cách và số phận khác nhau, sẽ chẳng thể nhận xét đúng hay sai trước lời phán quyết cuối cùng cho chiếc lá xúc cảm của chính mình.

Đừng vội vã để nhàu nát, mà hãy tìm cách để từng phiến lá rộng lớn thêm lên mỗi ngày, ghi dấu những tháng ngày dù buồn hay vui phía trước. Và mỗi khi “tạm trú” vào lúc mưa giông, bạn chẳng còn thấy ngột ngạt bởi nó quá bé mà là nó đủ khoảng không để bạn có thể nhìn lại hầu khắp mọi ranh giới, vui sướng như những dấu mốc phải xảy đến trong đời, vốn định mệnh và đầy ngẫu nhiên!

 

Nhiều người trong chúng ta thường ít nhiều tự tin về khả năng chịu đựng của chính mình trước những nỗi đau của người đời. Mang tâm lý một người ngoài cuộc, ít nhiều bạn vẫn giữ cho mình sự tập trung cao độ và nghĩ nếu rơi vào vực thẳm tự mình sẽ kéo bản thân ra khỏi. Nhưng trên thực tế, việc cố chịu đựng cũng như việc sa chân vào vũng bùn mà khi bạn càng cố gắng thoát khỏi thì bùn càng loang níu bạn lún sâu hơn.

Thế nên cách đầu tiên bạn luôn nghĩ để mở rộng một chiếc lá là khi cố gắng tận dụng những nguồn lực sẵn có từ tài chính, mối quan hệ tựa những thước vải để cố chắp nối, dệt rộng ra thêm và vượt qua căng thẳng. Cũng như khi có những áp lực đến từ cuộc sống nếu có khả năng tài chính bạn sẽ dễ dàng vượt qua hơn rất nhiều. Nhưng điều đó cũng đồng nghĩa khả năng “xoay sở” và chịu đựng của bạn cũng sẽ thu nhỏ bởi tâm lý sẵn có sự trợ giúp. Điều đó dần “ru ngủ” sức bật của ý chí, dần đưa chúng ta thỏa hiệp, hòa tan và luôn nặng mang trong tâm hồn.

Hãy thử một lần tách biệt giữa khó khăn, biến cố gặp phải và những điều kiện ngoại cảnh tốt đẹp bạn đang sở hữu để có định hướng tốt hơn nhằm giải quyết vấn đề tận “gốc rễ”. Vì vậy, hãy để tâm thế luôn trong trạng thái sẵn sàng nhất bằng cách đặt ra cho mình những mục tiêu cụ thể. Điều này sẽ giúp bạn ở thế chủ động và cân bằng khi tình huống xấu nhất diễn ra. Việc thay đổi tư duy trong nhân sinh quan nhìn nhận từng vấn đề sẽ dần giúp bạn dễ dàng thích nghi trước những sự thay đổi không mong muốn và đặt chủ thể cảm xúc luôn ở trạng thái cân bằng của chấp nhận và cân nhắc. Bởi chấp nhận sai lầm, chấp nhận nỗi đau là một bước tiến của cách nhìn mọi thứ bằng trị tương đối.

Chúng ta luôn trông đợi niềm vui hơn là những chua xót nhưng cuộc sống vạn nẻo luôn mở ra nhiều lối rẽ. Hãy luôn sống cho hiện tại, vun bồi lạc quan và tích cực thành “vũ khí” giúp bạn có một tinh thần vững vàng hơn trước “cơn bão” cuộc đời. Bởi chiếc lá chắn tinh thần vốn chẳng ai có thể tự ước lượng đang rộng hay đang bé. Vì vậy cách tốt nhất là nên dệt từ những “thước vải” đủ chắc khỏe để bồi đắp vào. Chiếc lá của riêng mình là một loại vải thun linh động và bền chắc, có thể co giãn nương theo từng cung bậc cảm xúc của chính bạn. Cho niềm vui có thể tận hưởng, tuy buồn chỉ là chút nhấm nháp nhưng rồi vượt qua và tất cả sẽ ổn.

  

Trong mọi biến cố dù đau khổ đến thế nào đi nữa bạn đừng quên bạn thân mình chính là một trong những gạch đầu dòng ưu tiên. Việc giữ cơ thể lẫn tinh thần luôn trong tình trạng tối ưu luôn có loạt ý nghĩa nhất định trong việc đưa ra các quyết định mang tính thời điểm. Việc luôn chỉ trích và phán xét bản thân chỉ khiến tâm lý sa vào lưới thương tổn cảm xúc. Và cuối cùng, có thể là những câu bạn vẫn thường nghe, thời gian sẽ là liều thuốc cho tất cả nhưng chính xác phải là thời gian cho công việc.

Chính việc “bám víu” vào công việc mới là môn vật lý trị liệu tinh thần hữu hiệu giúp bạn dần nguôi ngoai và thoát khỏi sự xâm chiếm của những nỗi đau.

Trân quý bản ngã không có nghĩa là giữa vòng xoay của vạn vật, bạn luôn đặt mình vào trung tâm vũ trụ. Chính điều này sẽ khiến bạn dần trở nên ích kỷ và dần rơi vào quãng lặng khi tự huyễn hoặc chính mình. Thôi nhìn cuộc sống dưới lăng kính quyền lợi, đủ cho bạn nhận ra bao dung, nhân ái là món quà quý thượng đế ban tặng loài người để vượt qua những nguy nan khốn cùng nhất. Đó không chỉ là sức mạnh tâm trí dắt dìu cảm xúc trong đêm trường u tối mà còn soi đường để bạn tìm gặp thiện tâm an nhiên trong mỗi giờ khắc.

Bài viết độc quyền của tạp chí Nữ Doanh Nhân

Text: Quỳnh Như – Illustration: Julia Packan

Đọc thêm: 

Liệu phụ nữ hiện đại có mất niềm tin vào tình yêu?

Comment