Trong tình yêu, chúng ta luôn tự huyễn hoặc rằng bản thân đủ sức để thay đổi một người. Rồi sau tất cả những lần trót vô tình quên lãng, ta một mình gánh chịu cơn bão lòng đi qua bởi sự vô tâm của đối phương.
Đôi khi ta không đủ sức lý giải vì sao mình bị cuốn vào mối quan hệ với ai đó, bởi những cơn say nắng của bao năm tháng mơ mộng hay dù là trưởng thành vẫn không thể thoát ra. Cô bạn tôi yêu một anh chàng bác sĩ, anh ta mải bận rộn đến quên cả việc phía sau những phác đồ điều trị là một người con gái chờ anh trong vô vọng. Tôi còn nhớ cuộc hẹn gần nhất, cô quyết tâm dừng lại mối quan hệ này nhưng như tôi đã nói trên đời thực sự có những điều ta chẳng thể nào tìm cho mình câu trả lời cũng như bạn tôi chẳng đủ dũng cảm để bước ra khỏi đời đối phương. Và có lẽ câu trả lời thõa đáng nhất thời điểm này là bạn tôi đã dành quá nhiều tâm tư cho tình yêu này.
Là nhận về mình những đắng cay
Chứng kiến cô bạn yếu đuối từng bước đi qua giông bão mà tôi thấy chạnh lòng và tự nhủ sao có thể yêu nhau hững hờ đến vậy. Nàng đã tự mình từng bước dắt dìu cảm xúc qua ngày kỉ niệm của cả hai, qua cuối tuần trong đơn côi và cả những lần cố không để tôi biết. Valentine, nàng đơn côi ngoài phố ngắm nhìn dòng người qua lại trong giai điệu Only love da diết. Nhìn bạn, tôi ngẫm ra rằng đôi khi yêu một người vô tâm khiến ta mang về những thương tổn nhiều hơn là nụ cười và niềm hạnh phúc.
Đến lúc phải thừa nhận rằng vô tâm trong bất cứ mối quan hệ nào cũng đáng chê trách và nhất là trong tình yêu. Chỉ tiếc là bạn tôi chẳng tăng cường thêm được liều đề kháng nào cho trái tim. Nếu anh chàng bác sĩ yêu cô thì sẽ có đôi khi và chỉ đôi khi anh ta vô tâm chứ không để một cô gái luôn nghĩ về việc mình nên ra đi hay tiếp tục.
Tin liên quan:
Là chẳng từ bỏ cũng không níu giữ
Yêu một người không dễ dàng và yêu một người vô tâm lại càng khó khăn hơn gấp bội. Bởi cô luôn tự đưa ra cho mình những giả thuyết rằng nếu vô tâm có nghĩa là anh không yêu cô, mà đàn ông một khi đã không yêu luôn tìm cách tháo gỡ thậm chí bỏ rơi người phụ nữ. Nhưng vì sao anh ta không là người kết thúc còn cô cũng chẳng muốn dừng lại. Thực tế đôi khi lại phũ phàng, sau tất cả tôi ngộ ra rằng đôi khi những người vô tâm lại ngầm thêm ích kỷ, chẳng để phải níu giữ nhưng cũng chẳng muốn mất đi. Vì đơn giản anh chàng bác sĩ kia làm sao có thể tìm được một cô gái tốt hơn nàng, yêu anh ta hơn cả bản thân và tình nguyện thõa hiệp sự vô tâm đến ngột ngạt kia.
Là tự ghép những mảnh vỡ con tim
Tôi nghe người ta bảo nhau rằng chẳng có người đàn ông vô tâm chỉ là tâm của họ không đặt lên bạn mà thôi. Khi đàn ông thích họ tìm cách, còn lúc vô tâm họ tìm lý do, thế nên đừng bao giờ sa lầy trong tình yêu mà họ chẳng hướng về mình. Bởi cuối cùng đổi lại là những mảnh vỡ chẳng chất keo nào đủ hàn gắn, chẳng còn là tình yêu đúng nghĩa bởi nếu yêu nhiều đã dành cả tâm tư.
Cuối cùng bạn tôi chính thức từ bỏ khi nhận ra mình chẳng thể thay đổi được anh chàng bác sĩ điển trai. Có lẽ mọi thứ đã vượt giới hạn chịu đựng để đến quyết định đặt dấu chấm hết cho một cuộc tình. Nhưng suy cho cùng có khi nàng chỉ thất bại khi yêu phải một người vô tâm và chắc chắn đường đời vạn nẻo cũng sẽ mở ra cho nàng một tình yêu mới tươi đẹp hơn. Còn với người đàn ông, đó hoàn toàn là một thất bại bởi để vuột mất một người dành cả tấm chân tình cho mình. Tôi lại tự hỏi có khi nào một người vô tâm cảm thấy hối tiếc vì đã yêu như thế?
Có thể bạn quan tâm: