Vũ Hoàng My: Lắng nghe bản thân, tin vào chính mình - NỮ DOANH NHÂN - BusinessWoman Magazine

Vũ Hoàng My: Lắng nghe bản thân, tin vào chính mình

Một Hoàng My vẫn xinh đẹp, khí chất ngời ngời nhưng ẩn trong đôi mắt biết nói dường như là muôn vàn cảm xúc và trăn trở về bản thân khó thốt thành lời là những gì chúng tôi cảm nhận được qua buổi trò chuyện ngày hôm nay…

Lời hồi đáp về lẽ sống cuộc đời mỗi người sở hữu một hấp lực kỳ diệu, nó thôi thúc cô gái từng là Á hậu Việt Nam 2010 từ bỏ ánh hào quang để tìm kiếm một chân trời bình yên mới, đánh thức chính nội lực bản thân và khơi dậy niềm khát khao chinh phục sự nghiệp đạo diễn. Và trong khoảng không tản mạn của thời khắc mùa thu dịu dàng, một quý cô Vũ Hoàng My thanh lịch, tri thức là mảnh ghép hoàn hảo và duy nhất chinh phục chúng tôi bằng sự tròn vẹn, đầy thuyết phục cho nhân vật bìa số tháng 9 này.

Chào Hoàng My, được biết hiện tại chị đang có cuộc sống thú vị tại Israel và gần như điều này đã chiếm trọn thời gian của chị thay vì những hoạt động nghệ thuật trong nước. Vậy khi quyết định rời xa Việt Nam để đến một đất nước xa lạ, chị trong tâm thế tìm kiếm cho mình điều gì?

Quả đúng như lời bạn nhận xét, tôi đã có một cuộc sống thú vị đúng nghĩa bản thể khi được là chính mình trong ba năm theo đuổi con đường làm phim và nghiên cứu về đất nước Israel. Đó thực sự là một bước ngoặc trong đời, bởi tôi luôn đặt ra cho mình những câu hỏi lớn, “vì sao mình sống và theo đuổi những gì mình đang làm hiện tại?” Tương tự câu hỏi, việc đi tìm hồi đáp với tôi cũng quan trọng không kém, là một hành trình mà nếu không bước đến thì mãi mãi tôi chỉ dừng lại ở sự tồn tại trong chính cuộc sống của mình. Và vượt lên tất cả, tôi tin rằng những người Do Thái đầy thông tuệ sẽ biết đâu là đích đến trong đời họ và hy vọng tôi cũng sẽ lý giải được điều đó tại đất nước này để làm cho cuộc đời mình trở nên ý nghĩa hơn.

Vậy trên hành trình tìm kiếm cho mình lý do tồn tại, điều gì đã khiến chị chọn Israel và cuộc sống tại đây đã thay đổi nhân sinh quan về cuộc sống của Hoàng My thế nào?

Chuyến du hành đến Israel như một cơ duyên không hẹn trước, khi liên tiếp những thông tin ly kỳ về đất nước Israel cổ đại, vùng Trung Đông huyền bí đã thôi thúc bước chân hiếu kỳ của tôi tiến về phía trước. Việc đến một nơi mà chúng ta hoàn toàn không biết gì về họ thực sự thú vị, những ấn tượng ban đầu trở nên nguyên vẹn và chân thực hơn rất nhiều. Cuộc sống mong manh giữa sống chết với các nước láng giềng thù địch và những mâu thuẫn quá phức tạp trong lòng dân tộc Do Thái đã khiến tôi dần học được việc nhìn nhận hai mặt của vấn đề một cách bao dung, rộng lượng. Song hành với đó còn là niềm ngưỡng mộ những người dân Israel dũng cảm, luôn trong tâm thế đối mặt với những điều tồi tệ và đó dường như trở thành mắc xích vô hình khiến dân tộc này trở nên gắn bó với nhau hơn.

Những điều bạn trải qua có thể là lý giải cho một hình ảnh Hoàng My nhiều mới mẻ trong những năm gần đây. Vậy Hoàng My của hiện tại đã có những khác biệt gì?

Nếu như trước đây tôi là một cô gái hay ngại thể hiện quan điểm chỉ vì sợ bị đánh giá hoặc lo ngại cảm nhận của người khác, thì hiện tại tôi tin tưởng vào những quan điểm cá nhân của mình và tự tin bày tỏ nó. Khác biệt nữa có lẽ tôi cũng không ngờ đến là khả năng chịu đựng của bản thân đã vững vàng hơn mỗi khi có biến cố xảy ra. Những thay đổi đó giúp tôi có thể đương đầu với nhiều thử thách lớn lao hơn và cho tôi cảm giác vô cùng tươi mới, dường như cuộc đời mình chỉ mới bắt đầu.

Để lại ấn tượng đẹp với công chúng bằng hình ảnh một Á hậu tri thức nhưng không dấn thân vào con đường nghệ thuật. Chị làm thế nào để nhận ra được sức mạnh, niềm đam mê của bản thân, rồi đánh thức và theo đuổi điều đó?

Như đã chia sẻ, bắt nguồn từ việc nuôi dưỡng những câu hỏi lớn trong đời, tôi đi tìm lời giải đáp bằng cách cho bản thân cơ hội được khám phá chính mình qua rất nhiều trải nghiệm, từ học văn hóa, nhảy múa, đến nghệ thuật hay tham gia các cuộc thi nhan sắc… Tất cả nhằm tìm ra niềm đam mê thật sự mà tôi hằng khát khao theo đuổi. Mọi thứ cứ diễn ra như thế cho đến một ngày tôi xem được một bộ phim về trí tuệ người Do Thái và những suy nghĩ về nó cứ quẩn quanh trăn trở trong tôi nhiều ngày sau đó. Dường như có một tiếng nói từ sâu thẳm nội tâm khẳng định với tôi rằng tìm hiểu trí tuệ chính là điều mà tôi luôn khát khao theo đuổi. Nó cho tôi cảm giác được khai phá thông suốt trong suy nghĩ và thúc đẩy tôi can đảm lên đường khám phá thế giới. Sự thôi thúc ấy cấp bách và mạnh mẽ đến nỗi tôi phải gạt bỏ nhiều thứ có thể nói quan trọng với nhiều người để tỉnh táo bước về phía trước.

Thế nhưng hành trình thấu hiểu và đánh thức niềm yêu thích của bản thân vốn không dễ dàng và bằng phẳng. Có khi nào chị nhận ra mục tiêu mình hằng theo đuổi đang lệch khỏi đường ray? Việc đưa ra quyết định điều chỉnh có khó khăn không?

Lẽ dĩ nhiên trên hành trình theo đuổi ước mơ ít nhất tôi cũng phải đôi lần kinh qua thử thách. Khi đó tôi luôn tự vấn với chính mình, liệu đó có phải là điều mình mong muốn, mình sẽ chấp nhận hy sinh như thế nào để đánh đổi, rồi quyết định đi tiếp hay dừng lại. Thật ra buông bỏ cũng là một trong những cách thức để xác định được mong muốn và đưa ra quyết định bằng việc lắng nghe tiếng nói từ sâu thẳm nội tại. Và bạn biết không, thời khắc sau khi đưa ra quyết định chúng ta luôn cảm thấy có một điều gì đó vô cùng nhẹ nhàng len lỏi vào tâm hồn, nó khiến bạn được tự do theo đúng cá tính con người mình. Từ đó, ta dần đạt được trạng thái ổn định nhất của sự phóng khoáng, nhận thấy tâm trí dần rộng mở để đón nhận những sáng tạo mới mẻ và thăng hoa hơn trên con đường mình đã quyết chọn.

Nếu có một lời khuyên để truyền cảm hứng cho những người trẻ muốn sống cuộc đời của riêng mình, chị sẽ nói gì?

Bạn cần lắng nghe chính bản thân mình, đó thực sự là điều quan trọng. Nhưng bạn cũng cần phải đặt niềm tin vào những điều cảm nhận được và dám tự tin đưa ra những quyết định mang tính mấu chốt thì đó mới là lúc bạn khai phá được sức mạnh nội tâm một cách thực thụ và chính thức sống cuộc đời của riêng mình. Một cuộc đời đích thực đồng nghĩa với việc bạn không cho phép bản thân lười biếng mà đôi lúc phải “gò” chính mình vào những trải nghiệm đầy màu sắc của thế giới bên ngoài từ đó từng bước định hình con đường bạn đã quyết bước đi. Cũng có thể lúc nào đó bạn nhận ra giấc mơ của mình quá lớn so với tầm vóc hiện tại, nhưng cũng đừng vì thế mà trở nên lo lắng bởi trực giác và những kiến thức không ngừng tôi luyện sẽ giúp bạn chọn được hành trình đúng để dần xếp tất cả vào quỹ đạo.

Từng vướng phải một số sự cố ngoài ý muốn, ở vị trí người của công chúng Hoàng My đã rút ra được những bài học gì? Làm thế nào để chị vượt qua những giai đoạn đó?

Ví dụ như với sự cố về phát ngôn, tôi cho rằng đó là một bài học giá trị và là trải nghiệm mà ai cũng cần có để sống khoan dung hơn. Nếu tại thời điểm đó tôi là hiện thân của sự vô cảm và cả xã hội không ngừng lên án, đó là điều đáng mừng vì xã hội không cổ súy cho sự vô cảm. Về nội tâm, để vượt qua những giai đoạn như vậy, thay vì chọn cách tránh xa các luồng thông tin phán xét để tránh suy nghĩ tiêu cực thì tôi chọn cách đối mặt và cảm nhận sâu sắc thời khắc u tối nhất, vì tin rằng sẽ khó mà có cơ hội đó lần nữa. Khi cảm thấy sắp bị nhấn chìm, tôi tìm đến người bạn là những quyển sách, rồi để tâm trí lan man đi xuyên thời gian đến tương lai khi tôi 60 tuổi và hỏi mình những điều tôi đang đối mặt có ý nghĩa thế nào. Và tôi 60 tuổi trả lời rằng bài học này có giá trị để tôi hiểu biết hơn nhưng không phải là thứ nên đốn ngã mình, càng không thể vì một sự hiểu lầm của đám đông mà mất niềm tin vào con người và trở nên độc ác… Đồng thời, một liệu pháp hiệu quả đó là công việc và guồng quay của nó đã không cho tôi có thời gian bị chìm ngập trong những cảm xúc tiêu cực quá lâu.

Qua chia sẻ vừa rồi có thể thấy dù trước “tâm bão dư luận” Hoàng My vẫn rất lạc quan. Việc tìm đến sống ở vùng đất mới có phải là cách để chị tìm lại cân bằng cho tâm hồn của mình và duy trì tinh thần tích cực ấy?

Tôi đã may mắn và tự do như vậy thì có nỗi buồn cá nhân nào của riêng mình để xứng đáng cho cảm xúc đó? Tôi chỉ buồn cho những người thương yêu của mình cứ mãi luẩn quẩn với những nỗi vụn vặt không thoát ra được để tâm hồn họ có thể nhẹ nhõm hơn. Và tôi thấy bản thân có nhiều rung cảm trước những nỗi mất mát to lớn mang vấn đề thời cuộc, những cuộc tàn sát giữa giống loài, rồi tôi cứ suy nghĩ mãi vì sao chỉ là việc đem thức ăn từ nơi dư thừa đến nơi thiếu thốn mà cả lịch sử nhân loại này con người vẫn chưa làm được… Vì thế những nỗi buồn cá nhân nhỏ bé tôi xem như gợn sóng ngoài đại dương, nhanh chóng trôi tuột ra khơi xa như cách tôi sớm nguôi ngoai vậy.

Dám quyết định và được sống cuộc đời của mình ở một nơi xa xôi với nhiều rủi ro có thể nói là một bước ngoặt lớn trong đời, giúp tôi thấy bản thân có ý nghĩa hơn, tâm hồn tĩnh lặng và bình yên hơn rất nhiều khi được giải thoát khỏi sợi dây ràng buộc vô hình mang tên “trọng trách” mà tôi đã đeo mang nhiều năm trước đó.

Quick Questions:

Ba cụm từ miêu tả về bản thân?

Vô cùng hiếu kỳ – Thích nghiên cứu tâm linh – Giữ vững tinh thần lạc quan.

Bạn nhớ điều gì nhất trong những năm tháng ở nước ngoài?

Là những lúc được phiêu lưu, khám phá các vùng sa mạc, thành phố cổ đại với những câu chuyện xảy ra cách đây hàng nghìn năm vang vọng trong tâm trí khiến tôi như được quay ngược thời gian trở về những thời kỳ vàng son quá khứ.

Điều gì bạn tâm đắc nhất sau nhiều năm theo đuổi mơ ước của mình?

Đó là đến giờ tôi vẫn còn kiên trì theo đuổi (cười). Vì điều khó khăn nhất là tiếp tục giữ cho mình ngọn lửa nhiệt huyết để đi đến cùng hành trình ấy.

Bài viết và hình ảnh độc quyền của Tạp chí Nữ Doanh Nhân 

Text: Jenni Võ, Quỳnh Như – Creative Director: HIEPLEDUC – Photo: VINH LUU – Stylist: SID CHUNG – Make up: XI QUAN LE 

The answer to the meaning of life is something of an enigmatic power, so much so that it has driven the 1st runner-up of Miss Vietnam 2010 to give up all her glory to seek out a friendlier, more peaceful sky, awakening her inner strength and stirring up her desire to become a movie director. And, as space itself seems to loosen up in this sweet autumn, such an elegant and smart lady as Ms. Vu Hoang My is the single perfect missing piece for our September issue’s cover lady.

 

Good day to you Hoang My. I’m told you are currently having quite an exciting life in Israel, which has taken up almost all of your time, in place of domestic artistic activities. What did you seek out to discover on deciding to leave Vietnam for a strange country?

Just as you reckon, I’ve had a truly interesting life, to always be myself, throughout my three-year course of movie-making and studying the country of Israel. This has been a huge milestone in my life, since I always pose myself big questions like “why do I live and what do I seek at the moment?” Just as the question is important, so is the answer: A journey that if I dare not embrace, I will forever be only existing in own life, and not living it. Above all, I believe that the Jewish, with their wisdom and insight, will know what awaits them at the end, and I hope that I too shall attain such a vision in this country, bringing more meaning to my life in doing so.

So, on your quest for the reason of existence, why did you choose Israel, and how did living there alter your perspective of life?

The journey to the country of Israel was but a strange turn of fate, with the ancient Jewish kingdom and the Middle East mystique relentlessly appealing to my curiosity and urging me to move forward. It is truly intriguing, to come to a place of which you are absolutely unaware, for the first impressions are far more genuine and wholesome. With a long-standing history of rivalry and hostility with its neighbouring countries and the even more complicated conflicts that exist among its peoples, the thin line between life and death that every Jewish walks have taught me to observe any subject in both ways, from a more generous point of view. Along with this comes my admiration for the bravery of the Jewish people, whose readiness and willingness to face any disaster that pours upon them has become the invisible, yet unbreakable bond that brings the whole nation together.

Perhaps it is the things that you’ve experienced that have given you a new, refreshing image in the past few years. How then, does Hoang My of today differ from her past?

The “me” before was rather hesitant to express my opinions for fear of judgment and others’ feeling, but now I believe fully in my personal point of view and will express it with confidence. Another change that appears quite unexpected to me is how tough and strong I am in the face of hardships. These changes have helped me tackle greater challenges in life and given me a refreshing feeling as if I’ve just begun to live now. 

Striking a good impression with the public as a beauty pageant 1st runner-up, who is not only well-educated, but also not too eagerly involved with show business, how did you come to identify the strength to bring out your passion to pursue in life?

As I’ve just shared, from pondering the big questions of life, I’ve sought out to find the answer by giving myself a chance to discover my inner strength through a wide range of experiences. From pursuing higher studies, taking up dancing, to joining show business and participating in beauty pageants… All with a view to unearth my true passion. And things would have stayed that way but for one day I came across a movie about Jewish wisdom, the thoughts about which kept lingering in my mind for the many following days. A soft, whispering voice seemed to arise from deep inside of me, telling me that getting to know this wisdom is the one thing that I’ve always striven for. It brought about a shaking enlightenment in my mind and an irresistible urge to set out for the world. Such a daunting and robust drive has given me the strength and clarity to move forward and set aside the things that would prove indispensable to many others. 

The journey to fully understand and kindle one’s passion is not an easy one. Have you ever felt sidetracked from your long-pursued goals? And was it difficult to make an adjusting decision?

Challenges and hardships are, without doubt, the part and parcel of every dream-chasing journey. When such a time comes, and it always does, I always ask myself the same questions: Is this what I want? How many more sacrifices am I willing to make, and whether I should go on or quit at halfway? In fact, giving in is also a way to determine your desire and come to a decision by listening to your deep, inner voice. And you know what? There is something of a great relief that finds its way to your soul after making decision, granting you freedom to be who you truly are. Thereafter, you will gradually attain the most stable state of generosity, feeling your mind open to creativity and progress on your chosen path. 

What would you give as an advice to inspire those youth who want to live a life of their own?

Listen to your own voice. That is all that matters. But also have faith in your intuition and confidence in making a decisive move. That is when you have fully exploited your inner power and officially have a life of your own. The true meaning of life is that you never let yourself slack, but “push” it to experience the colourful slices of life, thus forming your true path in life. There may come a time when you realize your dream is too big for the moment, but have no worries, because your intuition and knowledge will be sharpened day by day, helping you embrace on the right journey and putting everything into orbit.  

Having been tangled in an unwanted embarrassing incident as a public figure, what did you draw as a lesson? How did you overcome such a dark time?

Take my media scandal for instance. I believe that it is a valuable lesson and an experience through which one would become more giving in life. If at the time I was the living embodiment of ignorance and negligence, of which the entire social public condemned, it is a good thing that society is yet to be tolerant of ignorance and negligence. As for me, in order to pull myself through such dark times, I chose, instead of eluding from judgmental opinions to avoid the flow of negative thoughts, to face the darkest of them head-on and immerse in whatever feelings that arose. I believed that there would hardly be such an opportunity ever again. On the brink of being totally consumed, I turned to the rescue of literature, to let my mind blur out on the pages and wander to my 60-year-old future. I asked the then-me the meaning of all this to her. She would reply that it was more a lesson that broadens my mind than a stroke that cut me down, and that the misunderstanding of the crowd should never be the reason to lose faith in humanity and turn evil. Another effective therapy is work, with its everyday grind never letting me rest in the quicksand of negative feelings for too long.

Through your sharing, it can be observed that Hoang My is a highly optimistic person even in the face of the “media maelstrom”. Is it a way for you to find balance in your mind and uphold such optimism, seeking a new life in a stranger land?

Having been so fortunate and free, what personal sorrow would I deem to be equivalent to such blessings? What drags me down is to see those who love me burdening themselves with so many trivial things, without finding their escape to a more peaceful state of mind. And I see myself trembling by the thoughts of immeasurable losses, of racial conflicts and slaughtering, and I wonder why such a simple gesture as to deliver food from the abundant to the needing has never been achieved throughout the entire human history. My tiny, insignificant personal sorrows are like flickering waves in the ocean, scattering into thin air as quickly as I console myself.

To decide to live my life in a faraway land with countless risks is perhaps the biggest turn in my life, helping me to discover more meaning to myself, to find peace in my soul now that I’ve broken free from the invisible restraining string of “responsibility” that I put on myself many years ago.  

Quick Questions:

Three words or phrases to describe yourself?

Extremely curious – Spiritually intrigued – Unrelentingly optimistic

What do you miss the most of the years living in a foreign country?

It is the time spent adventuring and discovering the deserts and ancient cities, with their stories echoing in my mind, as though I could turn back time and feast my eyes upon the glories of their golden age of thousands of years past.

What do you take most pride in after so many years pursuing your dream?

That I’m still now pursuing it (Grinning). For the most difficult challenge is to keep one’s fire of passion alight through to the very end of the journey.

Copyright© All Rights Reserved.

Đọc thêm:

Hoa hậu Dương Thùy Linh: Phụ nữ hãy là “Lạt mềm buộc có thể chặt”

 

Comment