Phải mất 6 năm ròng rã một con trai mới cho ra đời một viên ngọc đen Tahiti – loại ngọc được xem là báu vật của đại dương. Và người nuôi ngọc cũng phải mất chừng ấy thời gian, thậm chí hơn nữa để mang đến cho đời những viên ngọc lấp lánh. Riêng tôi cảm thấy, chính họ cũng là những viên ngọc quý, sáng loáng nhờ được mãi dũa trước sóng gió khắc nghiệt của nghề với những rủi ro không lường trước.
Nếu quay lại, có lẽ sẽ không dám bắt đầu
Sau gần 20 năm gầy dựng, đến năm 2009 thị trường đã ghi nhận Ngọc trai Hoàng Gia – Hoàng Gia Pearl như một thương hiệu dẫn đầu về quy trình nuôi cấy và cung cấp hàng triệu viên ngọc mỗi năm. Đặc biệt, đây cũng là cột mốc quan trọng của ngành chế tác trang sức ngọc khi Ngọc trai Hoàng Gia liên tiếp cho ra đời những sản phẩm độc đáo mang dấu ấn sáng tạo và văn hóa Việt. Bên cạnh đó, không thể không kể đến mô hình kết hợp du lịch lặn biển bắt và chế tác ngọc tại chỗ mang đến nhiều hứng thú và mới mẻ cho ngành du lịch biển Nha Trang. Với tiềm năng và nhu cầu thực tế, trong thời gian tới, chắc chắn mô hình này sẽ còn được mở rộng và hoàn thiện hơn nữa.
Để xem phiên bản báo in, vui lòng bấm vào đây! |
Nếu theo dõi bước đi của họ, có thể nhận thấy, Ngọc trai Hoàng Gia đã hoàn thiện giai đoạn giúp thị trường nhận biết rõ sản phẩm và hiện tại là giai đoạn nâng tầm giá trị sản phẩm. Thay vì chỉ cung cấp nguyên liệu hay những bộ sản phẩm giá trị vừa phải để phục vụ nhu cầu thời trang, Ngọc trai Hoàng Gia sẽ mang tới những bộ sưu tập độc quyền khẳng định đẳng cấp và làm hài lòng cao nhất sở thích sưu tầm của nhiều khách hàng. Những kiểu hoa văn trống đồng hay hoa văn chìm trên ngọc không chỉ khiến giá trị ngọc tăng lên mà sâu xa hơn, nó còn mang dấu ấn địa phương trên trường quốc tế như một niềm tự hào của người làm nghề “mài” ngọc.
Tuy nhiên, với những người có công tạo dựng thương hiệu này, trước những thành quả ngọt ngào có lẽ họ càng không thể quên chặng đường sóng gió đã từng nếm trải. Điều đó không có nghĩa là họ mãi nghĩ về quá khứ hay chỉ chìm đắm trong thành công như chị Đoàn Bạch Phụng đã chia sẻ: Chúng tôi luôn cảnh tỉnh mình!
Nếu chỉ đọc câu chuyện về họ ở đâu đó hoặc nghe qua bạn bè, ít ai có thể hình dung được hết những khó khăn, thử thách mà như chính chị thường nói nếu quay trở lại thời điểm đó, không chắc đã dám bắt đầu. Thật vậy, nếu bạn đột nhiên nhìn thấy ánh mắt ngấn nước và giọng kể có phần lạc đi của chị, hẳn bạn sẽ hiểu sự xúc động chợt dâng lên trong lòng tôi lúc này. Chị kể: “Thời điểm ấy, tôi và chồng (nghệ nhân Hồ Thanh Tuấn – pv) cùng làm việc với những nhà đầu tư nước ngoài cho dự án khai thác tiềm năng biển Việt Nam mà cụ thể là mô hình nuôi cấy trai lấy ngọc. Điểm đặc biệt thu hút nhà đầu tư là sự phong phú của chủng loại trai. Biển Việt Nam phù hợp để nuôi nhiều loại trai khác nhau, cho ra những loại ngọc giá trị cao như Tahiti, South Sea, Akoya… Tuy nhiên, đáng tiếc là khi dự án sắp đến giai đoạn quan trọng thì gặp phải “cơn bão” khủng hoảng kinh tế buộc họ phải ngưng hợp tác và rút vốn. Là những người đồng hành, phần chúng tôi được “chia lại” chính là những gì còn lại của tàn cuộc. Chưa hết, khi bắt tay làm lại từ một bãi tan hoang chưa được bao lâu, chúng tôi lại lập tức phải đối mặt với sự cố tràn dầu làm mặt biển bị ô nhiễm nghiêm trọng. Thời điểm đó trai chết hàng loạt, phải nói rằng thiệt hại đến 90%.
Bạn có tưởng tượng được không? Đứng trước thực tế đó với hai túi rỗng không vì đã dốc cạn vốn để đầu tư, không thể nào diễn tả hết cảm xúc của chúng tôi lúc ấy. Vừa vượt qua khó khăn để dũng cảm giong buồm ra khơi lần nữa thì lại bị sóng dữ ập đến, phá tan tành mọi thứ vừa tái gầy dựng. Phải nói rằng khó khăn chồng chất khó khăn: Vốn liếng không có, tôi lại vừa mang thai bé thứ hai và phải gửi con trai lớn khi ấy mới 5 tuổi cho em gái trông coi để có thể tiếp tục công việc ở tận miền Tây. Chồng tôi vẫn tiếp tục theo đuổi con đường đã chọn trong nhiều năm ròng rã – nuôi cấy ngọc trai tận Côn Đảo – nơi thời tiết khắc nghiệt vô cùng và những chuyến đi – về của anh luôn khiến tôi thắc thỏm không yên vì lo sợ, trông ngóng. Thậm chí có những lúc phải đối mặt với sống chết vì bão bất ngờ.
For english version, please click here! |
Xem thêm: Hoàng Gia Pearl đón nhận Huân chương Lao động hạng III
Trước những thử thách đó, có lúc tôi đã bàn với chồng hay là mình bỏ nghề, tìm công việc nào nhàn nhã và an toàn hơn. Tuy nhiên, niềm đam mê và ý chí kiên định của anh đã thuyết phục tôi hoàn toàn, chúng tôi lại kiên trì tiếp tục và rồi mọi thứ cũng dần đi vào yên ổn. Tôi nhận ra rằng, ngoài những nỗ lực của chính mình, có lẽ cũng nhờ trời thương nên mọi thứ rồi cũng thuận lợi, phát triển theo chiều hướng tốt hơn.”
Đồng lòng cùng tát biển Đông
Chị Phụng từng nói, chị nhận ra rằng nếu quyết liệt chị vẫn có thể ngăn cản chồng mình tiếp tục công việc nhiều nguy hiểm, nhưng hơn ai hết chị hiểu anh sẽ rất buồn, và khi ấy chị cũng sẽ không vui. Thế nên chị chọn cách ủng hộ anh hết lòng, quyết đồng lòng cùng anh với tâm thế: đã từng thất bại và vượt qua, nếu lại thất bại thì vẫn sẽ tiếp tục làm lại từ đầu.
Chị không chỉ đi bên cạnh anh như một người bạn đồng hành luôn chia sẻ và ủng hộ, chị còn là người bạn đời hiểu thấu chồng mình. Vốn là người phụ nữ nhạy cảm, nên ở những thời khắc khó khăn tưởng chừng không thể vượt qua, chị cũng từng giận người đàn ông của mình, tuy nhiên tình yêu và tình thương quá lớn đã khiến chị cảm thấy cần ủng hộ anh, cổ vũ anh tiến về phía trước. Chị thổ lộ: “Tôi và chồng vốn là đôi bạn thân từ thời trung học. Trải qua nhiều năm làm bạn bè thân, tình yêu cũng từ từ đến và khi đã là vợ chồng, hơn hai mươi năm bên cạnh nhau, chúng tôi dường như luôn hiểu thấu suy nghĩ, thuộc từng nét tính cách của nhau. Vì hiểu nên chúng tôi quan tâm, tôn trọng và tin tưởng nhau đồng thời bổ sung cho nhau những gì người kia thiếu.”
Dành nhiều tình cảm thậm chí là sự ngưỡng mộ cho người bạn đời của mình nên nữ doanh nhân Đoàn Bạch Phụng luôn rất trìu mến và chan chứa yêu thương. “Cũng như nhiều cặp vợ chồng cùng chọn thương nghiệp, chồng tôi luôn là người hoạch định chiến lược và vạch rõ tầm nhìn cho thương hiệu. Trong đi đó, tôi giúp anh hoàn thành những công việc đòi hỏi sự chi tiết và cụ thể hơn. Anh không chỉ là người bạn đời mà còn là người thầy nhiều kinh nghiệm và rất khéo léo. Tuy nhiên, đã là vợ chồng sẽ khó tránh những khi mâu thuẫn dù trong công việc hay cuộc sống, và với vai trò là người phụ nữ tôi luôn tìm cách tránh gây tổn thương cho người thân yêu. Tôi thường chia sẻ quan điểm của mình đúng lúc, đúng chỗ.
Dù phải chăm lo nhiều việc, nhưng với tôi bao giờ gia đình cũng giữ vị trí quan trọng nhất. Tôi luôn muốn các con cảm nhận được sự ấm cúng của gia đình và giúp con hiểu hơn về quê hương, cuộc sống cũng như giá trị đồng tiền. Bằng cách chia sẻ trải nghiệm sống của chính mình với con, tôi hi vọng khi trưởng thành con sẽ ý thức tốt về sự nỗ lực trong cuộc sống. Chúng tôi luôn muốn chia sẻ thời gian với con, sắp xếp những chuyến đi cả gia đình. Ở đâu có cả gia đình, ở đó có niềm vui. Hạnh phúc với tôi là từng chặng đường đi chứ không phải đích đến. Do vậy, điều khiến tôi luôn thấy hài lòng và may mắn chính là có một gia đình hạnh phúc và những cộng sự rất tuyệt vời”, chị chia sẻ thêm.
Hạnh phúc với tôi là từng chặng đường đi chứ không phải đích đến. Do vậy, điều khiến tôi luôn thấy hài lòng và may mắn chính là có một gia đình hạnh phúc và những cộng sự rất tuyệt vời.
Trong phương châm quản lý của chị, cộng sự là một phần quan trọng cùng san sẻ và đồng hành tiến đến những mục tiêu mới. Để khuyến khích nhân viên, chị không chỉ tạo cơ hội được đào tạo nâng cao kỹ năng và tay nghề, hay trao cho họ quyền quyết định thành quả lao động của mình mà còn quan tâm họ bằng cả cái tâm. Chị nói: “Thậm chí quản lý còn nhắc tôi là hãy cách xa họ một chút vì gần gũi quá sẽ “giảm uy”. Nhưng tôi hiểu đội ngũ của mình. Tôi tin một khi họ quý và tôn trọng mình thật tâm, họ sẽ làm việc hết sức và không vì nơi nào đó có điều kiện tốt hơn mà thôi không gắn bó. Mặc dù vậy, tôi cũng sẽ rất ủng hộ việc họ tìm đến những môi trường làm việc mới nếu nó khiến họ có điều kiện thăng tiến hơn. Tôi luôn nói với các bạn ấy rằng, dù làm ở đâu thì cái tâm với nghề cũng là quan trọng nhất. Họ hãy đặt tình cảm vào mỗi tác phẩm để làm ra một món trang sức như thể dành tặng cho bạn gái, vợ, mẹ hay người yêu của mình. Bởi, với người ít tiền món trang sức giá trị thấp cũng quý như món đồ hàng trăm triệu đồng mà người nhiều tiền sở hữu.
Không chỉ vậy, đừng bao giờ nghĩ rằng hôm nay mình đã dẫn đầu để rồi ngủ quên trên đỉnh cao đó. Đừng nghĩ mình đã đạt chuẩn và dừng lại mà phải hoàn thiện từng ngày để tránh những vết xe đổ: đạt đỉnh cao và rồi ngậm ngùi. Đó cũng chính là kim chỉ nam trong kinh doanh của tôi. Những gì thật nhất sẽ luôn tồn tại với thời gian và những gì hoàn hảo luôn đẹp nhất”.
Text: Thanh Xuân – Photo: Vinh VLK – Make up: Bito
Bài viết và hình ảnh độc quyền của Tạp chí NỮ DOANH NHÂN